Đây là những điều ghi nhận về hai toán biệt kích, nói thẳng ra là đang lâm nguy, trông thấy cái chết trước mắt. Toán biệt kích Colorado, với Pat Mitchel làm trưởng toán (1-0), Lyn St. Laurent là toán phó (1-1), và David “Lurch” Mixter là nhân viên truyền tin (1-2). Toán biệt kích Colorado có tám người, ba Hoa Kỳ và năm biệt kích người Thượng. Toán thứ hai là Hawaii với Les Dover là trưởng toán (1-0), Regis Gmitter toán phó (1-1) và John Justice (1-2).
Toán biệt kích Colorado đang chạy lấy thân, tìm đường sống. Toán Hawaii cố gắng tử thủ. Cả hai toán biệt kích đều báo cáo tín hiệu khẩn cấp “Prairie Fire” trên đất Lào gần hệ thống đường mòn HCM. Khu vực hành quân xâm nhập cho hai toán cách nhau khoảng mười dặm. Toán biệt kích bị một trung đội (hơn) khoảng 40 lính Bắc Việt tấn công, nhất quyết “xóa sổ” toán biệt kích, biến mất trên mặt đất.
Khi toán Colorado báo tín hiệu cấp cứu “Prairie Fire”, David Mixter đã chết, cứu mạng trưởng toán Mitchel, xô anh ta qua một bên, nổ súng cùng lúc với một người lính Bắc Việt và cả hai cùng ngã xuống chết. Khi một toán biệt kích SOG trong hành quân Prairie Fire gửi tín hiệu cấp cứu “Prairie Fire”, một trong ba điều có thể hoặc đang xẩy ra: Đang chiến đấu với một đơn vị địch đông đảo hơn gấp bội. Bị địch quân bao vậy hoặc sắp bị bao vây. Hết đường thoát, nhìn thấy sự chết trước mắt.
Có hai loại (hạng thấp hơn) khẩn cấp khác: “Chiến Thuật”, toán biệt kích chạm súng với địch, nhưng vẫn còn khả năng chiến đấu. Điều này có thể nâng lên “Prairie Fire” nếu tình thế không sáng sủa hơn, có vài người bị thương. Loại còn lại, khi có người trong toán biệt kích bị đau ốm bất ngờ, hoặc bị thương.
Tất cả các phi công lái trực thăng võ trang (gunship), thả/bốc toán biệt kích (slick), khu trục cơ hoặc phản lực đều được lệnh rõ ràng. Họ sẽ phải làm gì khi nghe phi công lái máy bay thám thính, điều không tiền tuyến (FAC, Forward Air Controller) gửi đi tín hiệu khẩn cấp “Prairie Fire” trên hệ thống truyền tin. Theo luật, khi nhận được tín hiệu, họ phải tạm ngưng việc đang làm, bay đến cứu toán biệt kích SOG đang lâm nguy.
Trong buổi chiều hôm đó, John “Plastic Man” Plaster là người thuộc đơn vị SOG, ngồi ghế sau trên chiếc FAC “Covey”, và đại úy Mike Cryer là phi công lái chiếc FAC, OV-10 Bronco. Họ vừa cất cánh rời Pleiku sau bữa ăn trưa và bay lên hành quân Prairie Fire trên đất Lào. Trên không phận hành quân Prairie Fire lúc đó chiếc Cessna của quân đội do Ken “Shoe Box” Carpenter ngồi ghế phi công. Trên đường bay qua Lào, phi công Cryer và Plaster để ý bầu trời rất trong sáng, một ngày rất đẹp trời trong tháng Giêng. Khi họ bay ngang qua trại LLĐB Ben Het, Cryer mở máy truyền tin để liên lạc với phi cơ Cessna (Carpenter), và trong vòng 35 phút kế tiếp, họ nghe được những lời cầu cứu của hai toán biệt kích trên mặt đất.
Trên phi cơ thám thính FAC và trực thăng được trang bị máy vô tuyến để liên lạc hàng ngang với nhau. Tất cả mọi phi công đều nghe được lời đối thoại của những người khác và có thể chen vào nói chuyện, ngoại trừ toán biệt kích ở dưới đất. Trong những năm đầu, toán biệt kích chỉ được trang bị máy truyền tin PRC-25, tiêu chuẩn cho các đơn vị Bộ Binh. và mỗi người trong toán biệt kích được đem theo máy gửi tín hiệu khẩn URC-10 trong trường hợp khẩn cấp, toán biệt kích bị phân tán, thất lạc, v.v... Sau này các toán biệt kích SOG được trang bị máy truyền tin PRC-77 mạnh hơn, có thể bắt được làn sóng phi cơ bao vùng và liên lạc trực tiếp.
Những lời cầu cứu đầu tiên nhận được trên “tần số” Prairie Fire phát ra từ người toán phó biệt kích (1-1) Hawaii, Regis Gmitter. Toán biệt kích ném qủa khói mầu đánh dấu vị trí, rồi tiếng John Plaster phát ra trên hệ thống truyền tin. (Người ngồi ghế sau trên chiếc FAC, thường là một biệt kích SOG, có nhiều kinh nghiệm, để liên lạc, hướng dẫn toán biệt kích). “Tôi đã nhìn thấy qủa khói của ông bạn (vị trí toán biệt kích). Bây giờ anh muốn “hỏa lực” (bom, đạn, hỏa tiễn) nện vào đâu?”.
Tiếp theo là tiếng gọi khẩn cấp, cắt ngang của trưởng toán (1-0) biệt kích Colorado, Pat Mitchel “Chúng tôi chỉ còn có hai người. Mixter (nhân viên truyền tin) vừa mới trúng đạn chết vài phút. Mấy biệt kích quân Thượng đã chạy lạc mất, không còn ai. Chỉ còn hai đứa tôi (Pat Mitchel và Lyn St. Laurent). Địch quân bao vây xung quanh!”.
Chuyện xẩy ra dưới đất, thực sự “bết” hơn nhiều. Toán biệt kích Colorado chỉ còn lại hai người, và Mitchel phải cõng người toán phó Lyn St. Laurent , đã bị thương nặng... Để ý, nghe những âm thanh đằng sau (background noises), tiếng gầm thét của trực thăng võ trang, cùng tiếng súng đại liên...
Dallas, TX.
vđh
No comments:
Post a Comment